Có một ngày em hỏi anh rằng "Anh yêu em hay yêu cuộc sống của
mình", anh trả lời rằng "Anh yêu cuộc sống". Thế là em bước đi nhưng
em không bao giờ biết rằng em chính là cuộc sống của đời anh.
Nếu anh là giọt nước mắt trong em,thì em sẽ khóc để anh lăn xuống
chạm vào môi em . Nhưng nếu em là giọt nước mắt trong anh thì anh sẽ
không bao giờ khóc bởi vì anh không muốn mất em.
Bạn có thể mất một phút để cảm thấy thích một người, một giờ để mà
thương một người, một ngày để mà yêu một người. Nhưng phải mất cả
đời để quên một người.
Ngày xưa còn bé, bạn bè giận nhau chỉ cần chu miệng “bo bo xì ”, ngoảnh mặt đi là xong,
chi vài
phút sau là quên béng di mất, chơi với nhau rồi lại gian nhau, nhẹ nhàng
như không,Người lớn giận
không như trẻ con. Giận là không thèm nói chuyện,
không thèm nhìn mặt. Là xóa hẳn nhau ra khỏi
cuộc đời. Giận là giận thật lâu có khi là mãi mãi.
Người lớn tự cho mình hiểu biết thế nhưng lại dở
hơn trẻ con rất nhiều. Người lớn thậm chí không hiểu được cái ý nghĩa rất đơn sơ
của tình bạn:
BẠN NGHĨA LÀ LUÔN THA THỨ